Tiếng chuông của vang lên, cô chạy nhanh ra đến cửa. Tay với lấy định mở nhưng không ngờ lại bị người bên ngoài nhanh một bước mở ra. Khiến cô đâm thẳng vào lồng ngực rắn chắc. Cô lảo đảo rồi té xuống đất, kết quả là hai mông cô đáp cánh không thương tiếc vào nền nhà lạnh lẽo.
"Vội như vậy là vì muốn gặp tôi sao?"Anh nhìn cảnh trước mắt, nhếch mép cười.
"Anh? Em mới không thèm" Anh đưa tay bế cô lên rồi ôm đi vào phía trong nhà. Ngồi xuống ghế sofa sau đó thuận tiện đặt cô ngồi lên đùi mình. Hai mắt anh và cô đối diện nhau.
Nhìn anh có vẻ rất mệt mỏi. Trên cổ áo sơmi trắng kia còn có dính một ít bẩn. Hai mắt tuy quầng thâm không hiện rõ nhưng rất rõ ràng nhìn thấy anh có vẻ rất bận đến nỗi không có thời gian nghỉ.
Chắc là khi xuống máy bay lại vội vàng đến chỗ cô. Anh con fkhông thèm nghỉ ngơi sao?
Cô bất giác ôm anh, tựa vào vai anh.
Anh nhẹ nhàng xoa tóc cô nói "Có nhớ tôi không?"
Cô ngẩng đầu liếc anh một cái rồi tuông ra chữ "Không!"
Sau đó lại bổ sung thêm câu "Không có anh rất thoải mái"
Anh nâng cằm cô lên, ánh mắt anh nhìn cô với vẻ say đắm, còn có ngọn lửa đang cuồng nhiệt cháy kia "Thật?" anh phun ra một chữ.
Cô nhẹ giọng đáp "ừm"
Anh liền đặt một nụ hôn đầy mãnh liệt lên môi cô. Anh mút thật mạnh như muốn mút lấy hết tất cả vị ngọt kia. Lưỡi anh hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-em-khong-dam/1914435/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.