"Em đang ở đâu?" Giọng nói lạnh băng từ đầu dây bên kia truyền đến khiến cô rùng mình một cái. Cô sao lại quên mất còn có một người đang quản cuộc sống của cô chứ. Cô bất đắc dĩ liếc qua người bên cạnh, thở hắt ra nói
"Em đang ở thành phố B, mai em sẽ đáp chuyến bay sớm nhất để về"
"Không cần, em ở đó đi đợi tôi" dứt lời người bên kia đã tắt máy.
Gì chứ? là anh không giận đi? Cái giọng nói này. Khẳng định lại trừ tiền mình nữa chứ gì? hừ!!
Hoàn thành đưa Tần Nhi về nhà. Cô trở lại khách sạn Vĩnh Hằng. Lúc này cũng đã khuya, cô định leo lên giường đi ngủ, lại không nghĩ có người gọi cửa. Cô thật muốn lấy chổi đập người đó vài cái, muộn như thế này còn không để người ta được nghỉ ngơi sao?
Cô hung hăng tiến đến phía cửa, mở ra trừng mắt oán hận người đối diện, nhưng chưa đầy 2 giây cô đã thu hồi tầm mắt lại. Vì người trước mặt này không ai khác chính là tên độc tài Lục Tề.
"Bất mãn sao?" Anh cởi áo khoác bước vào nhà. Ngồi xuống chiếc ghế sô pha, tay nới lỏng cà vạt nói "Tôi chưa tính sổ vụ em đi mà không nói lời nào đấy"
Cơ thể cô run nhè nhẹ, Cô bất giác quay đầu cười lấy lòng.
"Lại đây" Anh nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng.
Cô vui vẻ đi đến bên cạnh. Anh đặt cô ngồi lên đùi, tay vuốt ve mái tóc của cô "Sang đây làm gì?"
"Có chuyện thôi" nói xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-em-khong-dam/1914416/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.