Nhã Lý nổi danh là một người rất quy tắc, cô đối với công việc luôn là nghiêm túc. Thường ngày thì đến giờ tan tầm cô mới ra khỏi văn phòng, nhưng hôm nay lại nổi hứng tan làm sớm thế kia. Khẳng định là gặp chuyện gì đó khiến cô vui vẻ đến độ bỏ cả việc.
Phương Nhã Lý thản nhiên đi ra khỏi công ty trước bao ánh nhìn của nhân viên. Trên mặt lại có một nụ cười nhẹ khiến cho mọi người một hồi lo sợ. Phương Nhã Lý từ trước đến giờ rất ít khi cười. Bề ngoài chỉ luôn một vẻ lạng nhạt khách sáo, cũng chưa bao giờ cảm thấy cô vui vẻ ra mặt như hôm nay.
Phương Nhã Lý xuống gara ngồi vào chính xe mình. Gọi một cuộc cho bên nhân viên chở xe, lại thêm một cuộc cho Lục Tề.
“Tề, anh đến khách sạn Thường An nhé. Anh nói mời em ăn một bữa. Thật may mắn, hôm nay em không bận gì cả” Phương Nhã Lý vừa đánh lái tiến ra khỏi toà nhà, vừa không kiềm nổi vui vẻ.
“Được! bây giờ tôi qua đó” Lục Tề bên đầu dây vừa dứt lời đã tắt máy. Tính anh là thế, anh không thích dài dòng, cô quen anh lâu như vậy tất nhiên sẽ thật hiểu anh.
Vì là ở thành phố B, không phải là thành phố nơi anh sinh sống, anh hẳn là đến đây công tác một thời gian thôi. Nên việc di chuyển sẽ là taxi. Lúc cô đến khách sạn Thường An cũng đã thấy anh ở đó, lòng không khỏi liền cảm thấy vui vẻ.
Nhã Lý bước xuống xe, sải bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-em-khong-dam/1914403/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.