Ngay ngày hôm sau, khi nghe tin bạn thân bị chấn thương nặng, Tống Tử Ngôn đã phóng ngay sang nhà anh, vội vã chạy vào. Thấy Thần Bắc nằm trên sofa với vô số những vết băng bó trên người, cậu hốt hoảng, vừa vỗ mặt, vừa lay anh dậy :
- Bắc Bắc ơi, mày còn sống không đấy ? Dậy đi, dậy đi !
Lục Tổng mơ màng, định tát bốp vào thanh niên đang lố lăng trước mặt mình :
- Khiếp, ồn ào quá ! Tao chưa chết, vẫn sống sờ sờ đây, OK ?
Tử Ngôn thở phào :
- Vẫn nhăn mặt nhăn mày như vậy là tốt rồi. Hôm qua mày tự băng bó à, chuyên nghiệp thế ? Trước đây đâu có quản gia nào làm như thế này
Anh nhớ lại. Hôm qua, do mệt quá nên anh thiếp đi lúc nào chẳng hay, nhưng vẫn mơ hồ thấy Triệu Vy cắt từng mảnh gạc ra cuốn cho mình. Anh sờ lên đầu và bụng, máu đã không còn chảy ra nữa :
- Hôm qua Triệu Vy băng bó cho tao
- Triệu Vy ? Cô gái mà mày thuê làm bạn gái giả để qua mặt bố mày, xong còn hôn nhau các thứ ấy hả ?
- Ừ, qua mặt được công chúng nhưng không có nghĩa bố tao cũng vậy. Vì tao từ chối người cuối cùng ông mai mối, rồi công khai cô ta. Bố chả rõ danh tính nên mới xảy ra chuyện thế này đây
Tống Tử Ngôn an ủi :
- Thôi cố gắng diễn cho tròn vai, có gì tính sau
Tối đó, Lục Thần Bắc đang chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-anh-cu-cho-day/2964030/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.