Đến bây giờ khi về nhà cô vẫn nghĩ về những câu trả lời ấy. Tư duy của một tổng giám đốc ngân hàng khác xa với người bình thường rất rất nhiều. 3,4 giờ sáng rồi mà trong đầu cô toàn văng vẳng tiếng nói kia :
- Aaaaaaaaa, Lục Thần Bắc, anh đúng là khiến tôi ám ảnh mà ! Rốt cuộc ngoài cái đẹp trai, tài giỏi ra thì tại sao nhiều người nhận anh làm chồng thế nhỉ ? - Cô nằm giãy " đành đạch " đến sắp gẫy cả giường
- Nếu không phải vì phần thưởng cuối năm thì tôi chẳng dại dột gì mà rước hoạ vào thân như thế này đâu - Nói xong, cô đem theo nỗi uất ức trằn trọc đi ngủ
Suốt mấy ngày sau, cô dường như đã làm bạn với cái máy tính. Cứ viết rồi lại xoá, viết rồi lại xoá. Cô phải bám sát ý của anh nhất có thể, nhưng nếu như vậy sẽ quá dài dòng. Còn nếu tóm tắt lời Thần Bắc nói thì không bao hàm hết các ý giá trị, chưa kể còn khiến người đọc hiểu lầm nữa. Vậy là chuỗi thời gian vùi mặt vào công việc bắt đầu. Triệu Vy vò đầu bứt tai, chỉ mong sao mình thoát khỏi mớ hỗn độn này càng sớm càng tốt. May là ông trời không phụ lòng người, cô cuối cùng cũng hoàn thành thật mỹ mãn. Cô rất hài lòng với thành phẩm của mình. Nhưng thế quái nào mà khi cô gửi cho tổng biên tập lại không được thông qua. Cô nghĩ chắc vẫn còn sai sót ở đâu đó nên tiếp tục chỉnh sửa. Lần 1, lần 2, lần 3, ....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-anh-cu-cho-day/2964020/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.