Triệu Vy đứng hình mất vài giây, nhưng rồi cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Cô xoay người lại, thì thầm vào tai anh :
- Nếu là người đầu tiên thì thật vinh dự cho em quá
Nói xong cô trả áo và rời đi. Trên xe, cô không ngừng cảm thán về chiếc cổ đang đỏ ửng của mình. Đến bác tài xế sau khi thấy cô lên xe còn phải thốt lên một câu :
- Bọn trẻ bây giờ tiến triển nhanh thật đấy
Cô chỉ biết ngượng ngùng che cái cổ đi, chứ bây giờ gặp ai mà cũng giải thích thì có mấy người tin. Cô xin công ty nghỉ cả buổi chiều. Đến khi Bạch Nhan về nhà, thấy vết đỏ thì cô mới kể lại truyện sáng nay cho bạn mình nghe. Diệp tiểu thư nghe xong không những không an ủi mà còn trêu chọc cô :
- Khiếp, tự dưng lại có dấu " hickey " ở cổ, ra khoe với mọi người đi. Trend mới đấy !
Cô đánh yêu :
- Cậu chả nghĩ cách che cái này giúp tớ thì thôi, mắc gì phải trêu tớ thế
- Che đơn giản mà, lấy cushion dặm kem che khuyết điểm lên. Mai đi làm cổ trắng tinh như mới luôn
- Thế mà tớ không nghĩ ra. Cảm ơn cậu nhé !
Nói xong, Triệu Vy chạy lên trên nhà thử nghiệm luôn. Nhan Nhan nhìn cô ngốc trước mặt thì không khỏi buồn cười. Lớn rồi mà cứ như thế này, ai mà dám lấy. Cô theo thói quen, lấy điện thoại ra lướt xem trên Weibo hôm nay có gì. Đang cười ngặt nghẽo với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-anh-cu-cho-day/2964007/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.