Sáng hôm sau, Triệu Vy bị tiếng chuông báo thức bên cạnh làm cho tỉnh giấc. Cô khẽ dụi mắt, anh đang ở đâu thế nhỉ ? Lúc này bên tai cô vang lên một giọng nói :
- Dậy rồi à ?
Cô hốt hoảng nhìn quanh. Ma hả ? Sao cô chẳng thấy ai hết vậy ?
- Khỏi tìm, tôi ở trong airpods
Cô sờ lên tai. Oh, có một chiếc thật nè ! Cô vừa bước vào nhà tắm, vừa hỏi :
- Lục Thần Bắc, anh đang đi đâu đấy ?
- Tập gym
Cô trố mắt :
- Ở đây có cả phòng đó hả ? Để lát em tranh thủ lên tập cũng được
- Khỏi, xuống nhà hàng của khách sạn ăn trước đi. Sáng nay cô sẽ gặp mặt gia đình tôi, rồi đi leo núi đấy !
- Ủa ? Sao lại ...
Cô chưa kịp nói hết câu thì đầu dây bên kia đã cúp máy. Cô tức giận giãy đành đạch lên :
- Lục Thần Bắc, anh giỏi lắm ! Cứ chờ đấy, cái đồ vô duyên !
Tổ sư cha bố anh ! Bảo cô cấy lúa , cuốc ruộng thì cô còn làm được, chứ từ trước tới giờ Triệu Vy đâu có biết leo trèo là gì.
Lỡ đâu bất cẩn sảy chân một cái, có phải cô đã trở thành oan hồn vất vưởng trong khi chưa kịp trăng trối, nói lời cuối cùng với bạn bè, người thân của cô không ? Nếu mà là ma, cô sẽ đi ám anh cả đời, cho chừa cái tội chẳng biết thương hoa tiếc ngọc.
Mấy tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-anh-cu-cho-day/2963980/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.