Lục Tiểu Phụng sợ tới mức chạy vắt giò lên cổ, trốn đông trốn tây, lớn tiếng nói: "Có cái gì từ từ nói, phát hỏa lớn như vậy làm gì?"
Tây Môn Xuy Tuyết cầm kiếm đuổi giết Lục Tiểu Phụng đang nhảy nhót lung tung khắp nơi, nghe đối phương nói, lạnh lùng bảo: "Ngươi mời ta hỗ trợ, lại giấu giếm ta chuỵen mấu chốt nhất."
Lục Tiểu Phụng thẳng hô oan uổng: "Ta giấu giếm ngươi cái gì đâu?"
Tây Môn Xuy Tuyết nói: "Ngươi có hay không quên báo cho ta, tên Cung Cửu đó có bệnh?"
Lục Tiểu Phụng trong sáng nói: "Thân thể hắn thật sự rất tốt, bệnh từ đâu ra?"
Tây Môn Xuy Tuyết sắc mặt tái nhợt, thực sự khó coi, "Hắn thấy ta, thế nhưng trực tiếp nổi lên dục vọng, ngươi còn nói hắn không có bệnh?"
Lục Tiểu Phụng không chạy, Tây Môn Xuy Tuyết cũng không đuổi theo.
Lục Tiểu Phụng trừng lớn đôi mắt, phảng phất nghe được thiên phương dạ đàm, thất thanh nói: "Ngươi nói hắn......" Câu nói kế tiếp đã biến mất không tiếng động.
Tây Môn Xuy Tuyết hừ lạnh một tiếng, không giải thích.
Lục Tiểu Phụng: "......"
Lục Tiểu Phụng nuốt nước miếng, đem lời Tây Môn Xuy Tuyết vừa nói liên hệ với trải nghiệm thảm thống của mình, gian nan mở miệng: "Hắn thấy ngươi, phát bệnh...... muốn ngươi quất hắn?"
Xem ra người có "thù vinh" này cũng không chỉ có y, Lục Tiểu Phụng xem nhẹ cảm giác không thoải mái dưới đáy lòng.
Đưa mắt nhìn Tây Môn Xuy Tuyết lạnh đến tựa hồ có thể đóng băng không khí xung quanh, quả thực bội phục Cung Cửu muốn chết.
Trên thế giới này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tieu-phung-truyen-ky-vai-ac-nghich-tap-thanh-cong/1047700/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.