Đảo nhỏ ở ngay trước mắt.
Sau khi lên bờ, Lục Tiểu Phụng nhìn khắp xung quanh, kỳ quái hỏi: "Người trên đảo đâu? Như thế nào không thấy một bóng người?" Trừ bỏ cây vẫn là cây".
Cung Cửu nói: "Nơi này là căn cứ bí mật của chúng ta, cửa ra vào tất nhiên phải ở nơi bí ẩn."
Lục Tiểu Phụng ánh mắt lấp lóe, nói: " 'Chúng ta' là ám chỉ ai?"
Cung Cửu nói: "Người ẩn hình."
Hệ thống nhịn không được chen miệng: "Đem chuyện về Người ẩn hình tiết lộ cho nam chính biết thật sự được sao?"
"Biết thì thế nào?" Cung Cửu nói: "Chẳng lẽ y có thể diệt tổ chức Người ẩn hình? Bản lĩnh của y không lớn đến vậy."
Hệ thống: "Ngông cuồng tự đại, coi chừng lần nữa ngã nhào."
Cung Cửu: "Lần này nếu Tiểu Lão Đầu định đối phó Lục Tiểu Phụng, ta sẽ để hắn tự đi làm, có ngã cũng không đến phiên ta ngã."
Hệ thống: "......" Hố cha a.
Bên kia, Lục Tiểu Phụng nghe được căn cứ bí mật, không khỏi nhớ tới thiếu niên đã từng đề cập qua cha mình có cái tổ chức thần bí, lúc ấy y cho rằng đối phương nói giỡn, hiện tại hóa ra không phải vui đùa. Lục Tiểu Phụng biết rõ đây là một bí mật, tốt nhất không cần tìm tòi nghiên cứu, rồi lại nhịn không được hỏi: "Người ẩn hình là cái gì?"
Cung Cửu chăm chú nhìn hắn: "Ngươi muốn biết?"
Lục Tiểu Phụng: "Muốn."
Cung Cửu cười như không cười nói: "Sau khi biết, coi như đã ngồi trên thuyền giặc."
Lục Tiểu Phụng: "...... Để ta suy xét lại."
Tư Không Trích Tinh lớn tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tieu-phung-truyen-ky-vai-ac-nghich-tap-thanh-cong/1047691/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.