Edit: Túy Mộng.
Hoa Mãn Lâu vẫn luôn mang theo nhiệt tâm mãnh liệt đối với hoa tươi, cũng như y yêu quý tất cả mọi loại sinh mệnh vậy.
Trên quan đạo mấy chiếc xe ngựa chậm rãi đi về phía trước, Hoa Mãn Lâu ngồi trong xe ngựa, từng chậu từng chậu hoa nở diễm lệ bên người, không chỉ có chiếc xe ngựa này, bên trong hai chiếc xe ngựa đi theo phía sau cũng toàn là hoa, tuy chủng loại khác nhau nhưng đều mang theo câu chuyện của riêng chúng.
Lúc này tâm tình Hoa Mãn Lâu rất tốt, tuy mỗi ngày y đều trải qua rất vui vẻ nhưng hôm nay lại vô cùng tốt đẹp. Bởi vì rốt cuộc y cũng thuyết phục được người nhà, cho phép y rời khỏi Hoa gia, ở ngoài một mình.
Cũng không phải là ở trong nhà không tốt, chỉ vì trong nhà y là người nhỏ nhất, từ thuở nhỏ y vốn được sủng ái, vào lúc bảy tuổi hai mắt bị mù, sau đó họ càng cưng chiều y hơn nữa, cho dù Hoa Mãn Lâu không ngại mình là một người mù, nhưng người nhà đối xử cẩn thận từng li từng tí với y như vậy cũng khiến y không mấy dễ chịu.
Bây giờ thật vất vả mới thuyết phục được người nhà cho phép y rời khỏi Hoa gia sống một mình, tuy rằng vẫn trong phạm vi Hoa gia có thể trông nom, y vẫn rất cao hứng.
Trên mặt Hoa Mãn Lâu luôn lộ ra nụ cười ấm áp, tay y sờ sờ tán lá của chậu hoa lan để trước ngực y.
−−−−− Tuy nó không thể gọi là hoa, cho dù Hoa Mãn Lâu nỗ lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tieu-phung-dong-nhan-tien-hoa-man-lau/196358/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.