*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Túy.
Cùng nhau đi du sơn ngoạn thủy rồi trở về tiểu lâu, cũng đã hơn nửa tháng sau, Hoa Mãn Lâu không hề ra khỏi nhà, cả ngày cứ ở trong tiểu lâu đánh đàn uống chút trà, cùng trải qua với Cơ Lang, thật là tự tại.
Mỗi khi rảnh rỗi, Hoa Mãn Lâu sẽ dạy Cơ Lang đánh đàn, dáng vẻ phong thái Cơ Lang tuấn tú vậy mà lại không hiểu âm luật.
Hoa Mãn Lâu biết chuyện này là vì trong lúc hứng khởi, y viết khúc phổ mới đưa cho Cơ Lang xem, mới phát hiện ra.
Chỉ có thể nói là dáng vẻ của hắn thật dễ lừa gạt người khác.
Bọn họ ở cùng nhau càng ngày càng hòa hợp, toàn bộ đều rất yên bình, nhưng hạnh phúc. Hoa Mãn Lâu không còn khăng khăng muốn trả mắt lại cho Cơ Lang nữa, y chỉ lẳng lặng chờ đợi quả của hoa lan kia chín muồi.
“Ngươi có nguyện ý chứng đạo(1) cùng ta hay không?” [ (1) chứng đạo: hai từ này bắt nguồn từ Phật giáo, có nghĩa là tâm giải thoát hoàn toàn; không còn tham, sân, si, mạn, nghi. Nguồn: Nghệ thuật sống giải thoát. ]
“Được.”
Một hỏi một đáp, quyết định đó là vĩnh viễn. Hoa Mãn Lâu hạ quyết tâm, chờ qua hết một đời người ở nhân gian, y sẽ đi cùng Cơ Lang về Thiên giới chuyên tâm tu đạo, chờ đến ngày có thể quang minh chính đại tay trong tay cùng đi với hắn trên con đường sau này. (Điều luật mới trên trời đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tieu-phung-dong-nhan-tien-hoa-man-lau/1359806/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.