Diệp Cô Thành và Cung Cửu đều là người dứt khoát, đã nói muốn đi Bạch Vân thành, cũng chẳng kéo dài thêm, tức thời lên đường ngay.
Thế nhưng, hiện nay còn tồn tại một vấn đề nho nhỏ– Diệp Cô Thành thập phần không nói gì nhìn Cung Cửu “Mềm nhũn”,“Cả người vô lực”,“Hoàn toàn không động đậy nổi” mở to đôi mắt vô tội đáng thương nhìn y…… Âm thầm oán một phen, Diệp Cô Thành đành nhận mệnh ôm cái tên gia hỏa tự làm tự chịu này lên…… Vừa rồi ngươi ôm ta, hiện tại ta ôm ngươi, thật sự là “Ôm” rồi lại “Ôm” A…… Thế là, sau đêm nay thiệt là rối rắm, mắt thấy trời đã ửng sáng.
Vì thế khi Diệp Cô Thành ôm Cung Cửu đi vào ám đà của Bạch Vân thành, trời đã sáng choang.
Vô luận dùng từ ngữ gì đi nữa, cũng không thể hình dung chính xác tâm tình của đám người hầu trong ám đà Bạch Vân hiện nay — bọn họ đều nhìn thấy gì? ! thành chủ cao ngạo lạnh lùng, vô tình vô dục của bọn họ cư nhiên ôm một nam nhân tuấn tú trở về…… Hơn nữa bạch y công tử kia còn mang theo bộ dáng chịu đủ hủy hoại, suy yếu nép vào lòng thành chủ bọn họ, mà không những thế, trên vạt áo tuyết trắng của thành chủ bọn họ cư nhiên còn dính máu…… Này, mộng cảnh bất khả tư nghị này thật sự nhìn rất thật …… Lão thiên gia a mau phóng một đạo kinh lôi đánh bọn họ tỉnh mau a tỉnh mau a !
Mắt thấy đám cấp dưới nhà mình đều có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tieu-phung-dong-nhan-cuu-kiem/3198152/chuong-48.html