Lúc Lục Tiểu Phụng tỉnh lại đã là giữa trưa, nhưng hắn lại không cảm thấy đau đầu do say rượu chút nào.
Thân là lãng tử, tửu lượng của Lục Tiểu Phụng tự nhiên rất tốt, nhưng càng trọng yếu hơn là, rượu Cung Cửu rất ngon, làm người uống dư vị vô cùng, mà không làm thân thể bị tổn hại gì.
Tâm tình Lục Tiểu Phụng cũng rất tốt: Có chuyện gì có thể làm Lục Tiểu Phụng vui hơn việc giao được bằng hữu mới chứ? Huống chi, Cung Cửu là một người bạn không tồi, hào phóng, sảng khoái, không câu nệ tiểu tiết…… Dưới sự soi sáng của chút ưu điểm đó, “chút” khuyết điểm của Cung Cửu cũng nhanh chóng bị Lục Tiểu Phụng lãng quên.
Lục Tiểu Phụng đẩy cửa phòng ra, xuyên qua hành lang khúc khuỷu xinh đẹp, đi tới một khu vườn có quái thạch, hồ nước và cả hoa sen, liền nhìn thấy Diệp Cô Thành đang thu kiếm vào vỏ, y nhìn lại đây.
Lục Tiểu Phụng vội vàng tạ lỗi nói:“Đã quấy rầy thành chủ luyện kiếm, là ta sơ sẩy, mong thành chủ bao dung.”
Diệp Cô Thành lạnh nhạt gật đầu, cho thấy cũng chẳng lưu tâm.
Lục Tiểu Phụng trong lòng thở phào nhẹ nhõm, trên thực tế Lục Tiểu Phụng cảm thấy người như Diệp Cô Thành và Tây Môn Xuy Tuyết, không có chuyện sẽ chẳng nói lời nào, mà có việc cũng không lên tiếng chỉ trực tiếp rút kiếm ra thôi…… Thật sự là những bằng hữu khiến hắn buồn rầu, so với như thế, loại bằng hữu quỷ dị thích đùa dai như Cung Cửu lại càng tốt, ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tieu-phung-dong-nhan-cuu-kiem/3198094/chuong-18.html