Đột nhiên liền bị kêu ra thân phận, còn bị chộp lấy cổ tay, tim Tư Không Trích Tinh đập mạnh liên hồi, thầm nói: Không xong ! công tử ca tiểu bạch kiểm này nguyên lai là cao thủ phẫn trư ăn hổ, cả lão tử cũng bị hắn lừa !
Những lúc ăn trộm bị phát hiện lại còn bắt được, phản ứng đầu tiên là gì? Đương nhiên là chạy! Dùng sức mà chạy! Cho dù Tư Không Trích Tinh là “Thâu vương chi vương”, cũng vẫn chạy như thường, người khác cũng chẳng vì danh hào này mà không đập gã – ăn trộm mà, bị đánh là chuyện bình thường như ăn cơm bữa thôi.
Bất quá tuy lúc Tư Không Trích Tinh mới xuất đạo đã trúng không ít đòn roi, nhưng khi kỹ thuật và khinh công của gã đều càng ngày càng tốt hơn, bị đánh…… Đã là chuyện lâu lắm rồi không phát sinh — tối nay tuy thất thủ , nhưng gã cũng là không muốn bị đánh a.
Vì thế Tư Không Trích Tinh nắm tay hơi kéo, thân thể vặn vẹo, giống như cá chạch phá cửa sổ mà ra, chạy nhanh như chớp.
Cung Cửu hung hăng vứt sạch da giả và vật dịch dung bỏ lại trong tay từ trên người Tư Không Trích Tinh lột được, cười lạnh một tiếng, chỉ một thoáng liền hóa thành một đạo bạch quang, như điện xẹt bắn ra ngoài cửa sổ! Tốc độ kia, so với khinh công Cung Cửu đấu với Diệp Cô Thành lúc nãy trong mật đạo càng nhanh một hai phần — Diệp Cô Thành tuy bị bốn chữ “Tư Không Trích Tinh” kinh ngạc một chút, nhưng y phản ứng cũng không chậm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tieu-phung-dong-nhan-cuu-kiem/109143/chuong-12.html