Đương cánh cửa khổng lồ, mà trong mắt Diệp Cô Thành là “ra vẻ đến không thể ra vẻ hơn”, chậm rãi mở ra, “căn cứ bí mật” của Cung Cửu rốt cục hiện ra trước mắt mọi người — nơi này chỉ có thể dùng bốn chữ “Quả nhiên” để hình dung, giống như Diệp Cô Thành đã suy nghĩ, đây là một cung điện ngầm cực kỳ khổng lồ, bên trong lớn có lương trụ, thính đài, màn che, nhỏ có bàn, ấm trà, khăn trải bàn…… Không nơi nào không dùng vật liệu thượng đẳng cùng thủ công tối tinh mỹ chế thành, thậm chí cả ghế dựa bốn chân, cũng điêu khắc hoa văn kim văn, dưới còn *** nhuyễn ngọc.
Hai mươi mỹ nữ dung mạo hoặc kiều mỵ hoặc thanh thuần, quần áo và cách ăn mặc cũng hoàn toàn phù hợp khí chất của mỗi cá nhân phân ra hai bên thảm tiếp khách, dùng ánh mắt thâm tình nhất nhìn chăm chú vào mỗi một người đi vào địa cung, cho dù Sa Mạn là một nữ tử, tình ý trong mắt các nàng cũng không giảm nửa phần, chỉ cần các nàng nhìn ngươi, liền phảng phất như trong thế giới của họ chỉ có một người ngươi…… Đến tột cùng phải là loại người cứng rắn đến đâu, mới có thể còn mặt không đổi sắc tâm không khiêu lúc đối mặt các nàng?
Cung Cửu dẫn Sa Mạn cùng Diệp Cô Thành, bước lên thảm lông trắng đi vào trong cung điện ngầm cự đại mà xa hoa này. Vẻ mặt của hắn lúc này, tự phụ mà kiêu ngạo, cứ như một con khổng tước đang xòe đuôi, điều quái dị là cũng không làm người ta chán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tieu-phung-dong-nhan-cuu-kiem/109141/chuong-10.html