Đội ngũ vốn đang tiến lên bỗng nhiên dừng lại một chút, nam tử trung niên ngồi sau bàn cũng không kịp phản ứng, vẫn theo phản xạ thò tay nhận Linh Tinh, ai ngờ sau đó lại phát hiện ra hai người trước mặt không hề có động tĩnh gì.
Bàn tay vươn ra cứng lại một chút, nam tử áo xám hơi lúng túng, sau đó bất đắc dĩ rụt tay về, trên mặt hiện ra vẻ tức giận, trừng mắt liếc nhìn đồ tể và Thẩm Thạch, âm thanh lạnh lùng hỏi: “Hai vị, thế này là ý gì?”
Thẩm Thạch khá xấu hổ, đáy lòng xẹt qua một ý nghĩ: “không phải là đại thúc không muốn bỏ Linh Tinh ra chứ?”. Chỉ thấy đồ tể sắc mặt vẫn thản nhiên, thò tay vào trong ngực áo, lấy ra một tiểu ngọc bài lớn bằng bàn tay, đưa ra trước mặt nam tử kia.
“Hả?” Ánh mắt nam tử nhìn lướt qua ngọc bài, sắc mặt chợt biến, đứng dậy xem xét cẩn thận, sau đó trên mặt lập tức lộ ra vẻ tươi cười, nói: “Thì ra là người một nhà, mời vào.” Nói xong lại đưa ngọc bài trả về cho đồ tể.
Đồ tể lấy lại ngọc bài, nhẹ gật đầu với hắn, nói: “Đa tạ.”
Nam tử kia mỉm cười, thái độ hoàn toàn khác trước. Thẩm Thạch đi theo sau lưng đồ tể, hoàn toàn dễ dàng tiến vào trong tuyền tống trận, trong lòng hắn cảm thấy cực kỳ tò mò, thừa dịp xung quanh không có ai bèn nhẹ giọng hỏi: “Đại thúc, vừa rồi thúc cho hắn nhìn cái thẻ bài gì vậy? Tại sao chúng ta đi vào mà không cần giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tien/3056695/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.