Tử Hàn… Đừng bỏ em…
Lam Phi thấy Lục Tử Hàn gỡ tay mình ra thì cố níu kéo.
Tuy nhiên hắn đứng dậy, bất đắc dĩ để thuộc hạ của Lục Cẩn đưa đi.
Hiện tại, hắn không thể bảo vệ cho Lam Phi. Hắn không thế lực, không thể nhìn thấy gì,… Nếu cứ tiếp tục đối đầu với Lục Cẩn, chỉ sợ cô sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Hắn thà để Lam Phi ở lại còn hơn là chống trả khiến cô gặp nguy hiểm. Đây là cách duy nhất khiến cô bình an. Lục Cẩn sẽ không làm hại cô, chỉ cần cô biết cách sống sao cho cẩn thận là được.
Nhìn Lục Tử Hàn rời đi, Lam Phi bất giác nhớ lại cảnh mẹ bỏ cô. Một mình rất cô đơn.
Cô cúi xuống, nắm chặt tay lại.
Còn Lục Cẩn đi đến nắm chặt hai bả vai của cô, nhìn chằm cô bằng cặp mắt si tình.
- Tiểu Phi, Lục Tử Hàn cũng giống như những người khác thôi. Chỉ có tôi mới thực sự yêu em.
Nói rồi, Lục Cẩn ôm Lam Phi vào lòng. Cô chỉ thất thần để hắn ôm. Có lẽ, cô cần thời gian để khôi phục nỗi đau.
- Được rồi, đừng khóc nữa. Lần này tôi không nhốt em. Em có thể trở về sống cuộc sống của em, dĩ nhiên phải bao gồm cả tôi nữa.
…
Lục Tử Hàn được đưa trở lại Lục gia.
Kể từ khi buộc phải để Lam Phi ở lại, hắn thật sự như trở về bản tính lạnh lùng ban đầu.
- Tử Hàn, bác sĩ cũng đã nói với ta rồi. Mắt của cháu vẫn có thể khôi phục. Ta sẽ sắp xếp đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tien-sinh-dem-nay-khong-an-thit/1188935/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.