Im lặng một lúc, cuối cùng người lên tiếng trước vẫn là Triệu Lan Nhi :"Sao anh vào phòng lại không phát ra tiếng động như vậy chứ?" 
" Chẳng phải là anh thấy em đang nói chuyện điện thoại sao? Anh là không muốn làm gián đoạn thôi" 
Lục Đình Quân cúi đầu hôn khoé môi của cô, tay lau đi nước còn vươn trên khoé mắt cô gái nhỏ 
"Anh ăn gì chưa? Hay là em xuống lấy đồ ăn cho anh nhé?" 
" Anh không đói. Bé cưng nằm xuống nào, anh nhớ em chết đi được" 
Anh kéo cô nằm xuống giường, cẩn thận đắp chăn cho cô vô cùng kĩ càng. Sau đó anh cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô gái nhỏ 
" Ngủ ngon" 
Triệu Lan Nhi dựa theo mùi trên cơ thể của anh mà dần đi vào giấc ngủ. Mùi trên người của anh thật sự rất dễ chịu, nó khiến người ta có một cảm giác sạch sẽ dễ chịu. Vì vậy cô cũng rất thích mùi này, đặc biệt là trên người của anh 
Lục Đình Quân nhìn cô gái nhỏ dần dìm vào giấc ngủ, hơi thở cũng đều đều. Anh buông cô ra bước xuống giường, đẩy cửa ban công bước chân ra ngoài 
Một làn khói trắng toả ra từ phía của anh. Nói chính xác đó chính là khói thuốc lá. Lục Đình Quân rít mạnh điếu thuốc rồi ngẩn đầu nhìn lên bầu trời đầy sao 
Anh cứ lặng lẽ như vậy, chẳng biết rõ anh nghĩ gì, ánh mắt của anh rất sắc lạnh, cứ mãi nhìn lên bầu trời cao vút ấy 
Bỗng dưng điện thoại của anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-sung-co-vo-nho/2672235/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.