Sao giờ này anh lại ở đây nhỉ ? 
Câu hỏi bỗng dưng xuất hiện trong đầu của cô rồi nhanh chóng đã bị xua tan. Triệu Lan Nhi khẽ cười lắc đầu, có lẽ cô quá đa nghi rồi, chắc anh chỉ đang đi ăn trưa thôi. Sao bây giờ cô lại xấu tính như vậy, lại nghĩ xấu cho anh rồi 
Hoàng Ngữ Ngữ thì khác, khi thấy anh họ mình bước vào trong liền huých vai Triệu Lan Nhi khẽ nhỏ tiếng nói :" Lan Nhi, chúng ta có nên theo dõi anh ấy không?" 
Trước câu nói của Ngữ Ngữ, Triệu Lan Nhi ngớ người ra nhíu mày :"Theo dõi gì chứ? Chắc là anh ấy đến đây ăn trưa thôi" 
" Ăn trưa? Một mình sao? Không đem theo trợ lý hay thư ký gì à?" 
" Ngữ Ngữ cậu nghĩ đi đâu vậy? Ăn trưa thôi mà" 
" Lan Nhi không phải cậu đang lo anh ấy ngoại tình sao? Mình kêu cậu theo dõi thì cậu không chịu, lúc nào cũng nói đỡ cho anh ấy. Sau đó chính cậu lại suy nghĩ này nọ tự làm bản thân tổn thương" 
Hoàng Ngữ Ngữ tức giận đến độ thở hì hục, hai tay khoanh lại trước ngực mặt quay sang chỗ khác làm giọng điệu giận dỗi. Cô rất rõ bạn mình nên nhanh chóng lên tiếng xoa dịu 
" Được rồi, mình với cậu bám theo anh ấy là được đúng không?" 
"Lan Nhi cậu không cảm thấy chuyện cậu suy nghĩ quá hệ trọng không? Lỡ như anh ấy bỏ rơi cậu thì sao? Cậu phải làm sao? Mình là vì hạnh phúc của cuộc đời cậu đó" 
" Ngữ Ngữ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-sung-co-vo-nho/2672225/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.