“Ngữ Ngữ?” 
Lục Đình Quân tình cờ bước đến gần chỗ của bọn họ. Ánh mắt của anh di chuyển lên người của cô gái đang ngất xỉu kia. Gương mặt lạnh lùng bỗng chốc hiện rõ sự lo lắng, anh lao đến như một mũi tên đến bên cạnh của Triệu Lan Nhi 
“Lan Nhi? Lan Nhi” 
Anh cúi người bế cô gái kia lên rồi nhanh chân chạy nhanh ra bên ngoài. Đến bãi đỗ xe, Lục Đình Quân xoay người đưa chìa khóa cho Hoàng Ngữ Ngữ, cất giọng không mấy kiên nhẫn 
“Lái xe” 
Suốt cả một đoạn đường, anh luôn chú tâm nhìn quan sát người phụ nữ nằm trong lòng. Sắc mặt của cô vô cùng nhợt nhạt đến khó coi, đôi môi trắng bệch, hai mắt nhắm nghiền 
“Mau lên” 
Lục Đình Quân lạnh giọng lên tiếng. Hoàng Ngữ Ngữ ngồi trước vô lăng ớn lạnh mà không dám nhìn xuống băng ghế sau. Anh làm vậy là có ý gì chứ? Chẳng phải lúc nãy còn ôm ôm ấp ấp với cô gái kia sao? Bây giờ làm như vậy cho ai xem chứ? Triệu Lan Nhi của cô đúng là đáng thương mà, gia đình không trọn vẹn, giờ lấy chồng mà chồng còn như vậy 
Cô lắc đầu thở dài, chiếc cadillac đen lao vun vút trong màn đêm tăm tối. Không rõ là Hoàng Ngữ Ngữ đã vượt bao nhiêu chốt đèn đỏ, cũng may là đường vắng nếu không cũng tiêu đời rồi 
“Két” 
“Hộc… hộc…. hộc….” 
“Cấp cứu cấp cứu” 
Lục Đình Quân bế Triệu Lan Nhi trên tay chạy nhanh đến khoa cấp cứu. Giọng của anh phát ra vô cùng lạnh lùng, khiến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-sung-co-vo-nho/2672221/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.