Kì Phong cứ nghĩ rồi lại thở dài, ai bảo an sinh ra trong Kì gia làm gì, ai bảo anh là người đến sau. Có lẽ đời này kiếp này anh và cô không có duyên với nhau, mong là kiếp sau cô sẽ không hận anh như vậy 
" Vi Vi, có phải anh chết đi thì em sẽ vui vẻ không?" 
Anh mấp mô cất giọng rất khẽ, đáp lại anh chỉ là một khoảnh âm thanh im lặng không một tiếng động. Kì Phong lắc đầu bật cười tự chế giễu bản thân 
" Các người làm gì vậy? Các người là ai?" 
Người nói chính là Nhạn Hồi, cô ta đang lớn tiếng ngăn cản những người thanh niên to lớn đang đập phá những đồ đạc trong văn phòng của cô ta 
" Rốt cuộc là ai sai bảo các người đến đây? Các người có biết tôi là ai không? Đụng vào tôi, các người đã nghĩ rõ kết quả chưa?" 
Nhạn Hồi vẫn là Nhạn Hồi vẫn kiêu căng cứ tự cho bản thân là người cao quý có Kì gia sau lưng chống đỡ chẳng sợ ai 
" Cô Nhạn, chúng tôi làm thì đã sao? Cô nghĩ Kì gia sẽ tiếp tục hậu thuẫn cho cô mãi mãi sao?" 
Người đàn ông xăm full tay đi đến trước mặt cô mở miệng cười khinh bỉ :" Cô Nhạn, là cô không biết tự lượng sức mình mà đụng vào tổ ong vò vẽ" 
" Cái gì?" 
Trong đầu Nhạn Hồi vô thức không nhớ rõ bản thân đã đụng chạm những ai. Hầu hết đều là các cô tiểu thư trong thành phố này thôi. Nhưng mà gia thế bọn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-sung-co-vo-nho/2672202/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.