Trên người cô hiện giờ không một mảnh vải che thân. Nhạn Hồi nhìn anh :”Thân thể của tôi, anh muốn làm gì cũng được, miễn là anh có thể giúp tôi cứu Kì Phong”
“Nhạn Hồi, cô nghĩ tôi là loạt người thiếu ăn thiếu uống sao? Cô không nghĩ bản thân có gì xứng để được lên giường với tôi à? Nói cho cô biết, so với vợ tôi. Cô chẳng có một chút gì gọi là ưu thế đâu”
Lục Đình Quân quăng mẩu thuốc đang cháy trên tay xuống sàn, ánh mắt trầm xuống cất giọng khinh thường :”CÚT”
“Đình Quân, anh…”
“Cạnh”
Đúng lúc đó, cánh cửa phòng đột ngột mở ra. Nhạn Hồi không kịp mặc lại quần áo mà đứng trân người, Lục Đình Quân cũng không có gì khác. Anh nhìn người bước vào mà căng da đầu, gương mặt thoáng chút đã biến sắc
“Lục Đình Quân, đây là ý gì? Anh đi làm là như này sao?”
Người bước vào là Triệu Lan Nhi, cô nhìn anh rồi nhìn sang Nhạn Hồi trên người không một mảnh áo. Cô bật cười tự giễu, rốt cuộc đây là người chồng tốt của cô sao? Thật tức cười mà
“Không phải, Lan Nhi… em hiểu lầm rồi”
Lục Đình Quân bước đến gần chỗ của cô, anh muốn nắm lấy bàn tay cùa cô nhưng đã bị cô né tránh
Cô không nói gì, chỉ xoay người rời đi. Ánh mắt đầy sự thất vọng khiến người nhìn vào không khỏi nhói lòng. Khi cô rời đi, Lục Đình Quân liền đuổi theo, nhưng cũng không quên sai người bắt Nhạn Hồi lại.
“Lan Nhi, Lan Nhi, em nghe anh giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-sung-co-vo-nho/2672197/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.