Một xô nước dội thẳng vào mặt của Từ Diệp Vi đang nằm trên đất. Đất cát hoà vào với nước dính vào người cô vô cùng dơ. Cô từ từ mở mắt, người đầu tiên nhìn thấy chính là Kì Tố Tố
Bà ta nhìn thân thể dơ bẩn của cô rồi cười lạnh :" Sao vậy cô gái? Cô nghĩ, Kì Phong không cho chúng tôi đụng đến cô thì chúng tôi không dám làm gì cô sao?"
" Từ Diệp Vi, cô quên cái chết của Nhiếp Chính Trung như thế nào rồi sao? Vốn dĩ tôi không muốn giết thêm người nào khác, vậy mà các người hết lần này đến lần khác đụng chạm vào chúng tôi. Người tiếp theo sẽ là Nhiếp Nam và Triệu Lan Nhi, tôi phải để cô chứng kiến những kẻ đến cứu cô chết thảm như thế nào?"
" Kì Tố Tố, đừng nói nhiều. Hôm nay tôi rơi vào tay bà, muốn giết thì tùy bà, đừng liên lụy đến người khác"
Từ Diệp Vi nghiến răng lên tiếng. Bà ta nghe cô lời cô nói liền bật cười :" Cô nói thế nào thì tôi phải nghe theo sao? Cô nghĩ mình là ai?"
" Từ Diệp Vi, cô nghĩ bản thân đủ quyền lực để uy hiếp tôi sao? Cô đừng quên Nhiếp gia năm ấy đã bị chúng tôi phá hủy như thế nào "
Kì Tố Tố vừa dứt lời, lập tức bên ngoài có người bước vào :" Bà chủ, cậu cả đã đến. Yêu cầu gặp bà"
" Cái gì?"
Nhiếp Nam và Triệu Lan Nhi đứng đối diện với ánh mắt của Kì Phong. Anh nhìn hai người họ rồi lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-sung-co-vo-nho/2672193/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.