Tới tháng thứ 4 của thai kì, bụng của Mặc Hân Nghiên mới nhô rõ hẳn ra. Chiếc bụng nhỏ này đặc biệt làm cô rất khó chịu khi chuyển tư thế lúc ngủ vì mọi khi cô toàn nằm thẳng người. Dạo này cô cứ phải nằm nghiêng sang một bên suốt, chỉ trừ khi được ông xã ôm cô mới cảm thấy thoải mái.
Giờ đã hơn 11 giờ đêm rồi mà Mặc Hân Nghiên vẫn chưa chợp mắt được tí nào. Vì hôm nay cả ngày cô đã ngủ chán chê cộng thêm việc gặp khó khăn trong tư thế ngủ nên Mặc Hân Nghiên không tài nào ngủ nổi.
Kể từ lúc cô mang bầu tới giờ, cứ 9 giờ là Lục Triết Hạo đã lên giường say sưa ôm cô ngủ rồi mà hôm nay Mặc Hân Nghiên vẫn chẳng thấy anh sang. Lấy làm lạ, cô liền rón rén sang thư phòng. Tới trước cánh cửa gỗ đang khép hờ đối diện, Mặc Hân Nghiên đẩy cửa vào gọi
"ông xã"
Lục Triết Hạo đang làm việc nghe cô gọi liền ngẩng đầu lên nhìn
"chồng ơi" Mặc Hân Nghiên gọi thêm tiếng nữa rồi nhanh nhảu lại chỗ anh đang ngồi
"tại sao lại chưa ngủ?" Lục Triết Hạo đỡ cô ngồi lên đùi mình
"ai bảo ba bỏ hai mẹ con ngủ một mình, con nhớ anh rồi"
"10 phút nữa được không?" Lục Triết Hạo thơm thật mạnh vào má bánh bao phúng phính của cô rồi ôm chặt cô vào lòng
Mặc Hân Nghiên do có em bé nên người đầy đặn hơn hẳn, da thịt mát lạnh, ôm vào rất thích
"được, em sẽ ngồi kia chờ anh nhé" cô ôm lấy cổ anh
"cảm ơn bà xã"
Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-phu-nhan-yeu-em-nhat-doi/918210/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.