Đúng như cô đã hứa, Mặc Hân Nghiên lái xe rất cẩn thận, từng bước từng bước một đều rất chỉn chu. Không nhanh, cũng khỗng không chậm lái tới chỗ hẹn.
"Này, Hân Nghiên" Tử Vy từ một chiếc xe ô tô gần đó chạy lại.
"ai da, cái đồ giờ cao su này, tôi còn tưởng bà cho tôi leo cây rồi đấy"
"tiểu Vy Vy đây nào dám chứ Lục thiếu phu nhân"
Cả hai cùng vào một trung tâm thương mại lớn để mua sắm. Vì hôm nay là cuối tuần nên nơi đây cũng khá đông
"thiếu phu nhân" vừa mới vào tới cửa hàng quần áo, mấy nhân viên trong tiệm đã nhận ra cô liền cúi đầu chào, cô không nói gì, chỉ mỉm cười rồi gật đầu
"thế nào? Dạo này bà vẫn ổn chứ?" cô với lấy chiếc áo gần đó xem rồi hỏi
"vẫn ổn là sao?"
"thì ở Cao gia ấy"
"à, rất ổn, hôm qua tôi ở Mạc gia, đến thứ hai mới về lại"
"ba mẹ rất thương tôi, cả anh hai nữa"
"ồ, gọi anh hai rồi sao? Đợt trước tôi nhớ bà ghét Cao tổng lắm mà"
"đó là đợt trước, mới gặp có một hai lần còn đằng này thì hầu như hôm nào thì hầu như hôm nào cũng gặp, Cao tổng cũng rất thương tôi"
"nghe nói Mạc tổng mới về nước"
"ừ, lần này mang theo cả chị dâu nhỏ, chị ấy tên Dương Mẫn Văn, cực đáng yêu luôn" Tử Vy phấn khích nói
"vậy hôm nay tôi phải tới mới được, cũng lâu rồi tôi chưa thăm ba mẹ
"này, chiếc váy này có vẻ rất hợp với bà nha" Tử Vy giơ chiếc váy xoè hai dây bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-phu-nhan-yeu-em-nhat-doi/918184/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.