Mẫn Nhu thudọn xong phòng bếp quay trở lại phòng ngủ, căn phòng rộng mở, ánh sángchiếu vào, nhìn quần áo rơi đầy đất, chiếc giường hỗn loạn, sau khi LụcThiếu Phàm đi vất vả lắm cô mới bình tâm lại bây giờ lại cuộn sóng.
Gò má đỏbừng, hình ảnh điên cuồng của tối qua mạnh mẽ xông lên, Mẫn Nhu đi nhanh tới bên giường, sửa sang lại chăn nệm, lúc vén chăn lên, trên chiếcgiường trắng, màu đỏ của máu đập mạnh vào mắt.
Tay như bịgãy khẽ chậm lại, nhìn đóa huyết liên nở rộ yêu mị kia, Mẫn Nhu thẫnthờ ngồi lên giường, ngón tay xoa nhẹ vết máu đã khô, trong lòng vừa cảm thấy ngọt ngào lại chua xót.
Trái tim vàcơ thể của một người con gái không thể tách ra, một khi đã trao thân cho một người đàn ông, trái tim cũng sẽ đưa ra, như vậy cô và Lục ThiếuPhàm là sao? Có phải lúc cô trao bản thân mình cho Lục Thiếu Phàm, tráitim cô có phải cũng trao ra.
Ánh mắt MẫnNhu nhìn những sợi tóc trên chiếc gối, tối qua trong lúc mơ màng cô đãtúm lấy tóc Lục Thiếu Phàm giật lung tung, trái tim trong ngực đột nhiên đập nhanh, hai gò má đỏ nhưng phun máu, không thể không thừa nhận, cơthể giữa anh và cô rất phù hợp.
Tiếng chuông di động phá vỡ sự an bình, Mẫn Nhu thôi không suy nghĩ, đem chăn để tạm sang bên, đứng dậy chạy ra khỏi phòng ngủ.
“Nhu, cậu mau lên mạng xem báo giải trí đưa tin hôm nay, xác nhận cô gái trong hình không phải là cậu”
Một cuộcđiện thoại từ Chân Ni lại khiến cho vẻ mặt ngượng ngùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-pham-em-yeu-anh/7538/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.