Trên thao trường rộng rãi, hơn hai mươi bộ độc đặc chủng mặt áo màu xanh ngắn chạy vòng trònquay đường băng, rồi lại một vòng, so với cảnh tượng náo nhiệt ở xa xakia nơi này quả thật tiêu điều. Tên đầu sỏ gây ra chuyện này lại bìnhthản ngồi dưới bóng cây.
Đám bộ đội đặc chủng len lén nhìn trộmngười ngồi dưới bóng cây, tốc độ dần dần chậm lại, cuối cùng chuyển từchạy bộ sang thành đi bộ từng bước, một kẻ kéo người kế bên mình lạichạy vượt lên, áp sát, khẽ thăm dò:
“Hôm nay toàn thể bộ độc đặcchủng đều được nghỉ phép, sau chúng ta phải ở đây chạy 5000m, huấn luyện viên Lục làm việc càng lúc càng quá đáng.”
Người kia nghe xong,cũng chầm chậm chân lại, quay đầu đưa mắt nhìn sang Lục Thiếu Phàm đangngồi không biết suy nghĩ gì. Anh ta chậm rãi hạ giọng phụ họa nói:
“Từ tối hôm qua đã thấy kì lạ, hôm nay càng thêm bất thường, bắt trúng ai thì coi như người đó gặp xui xẻo, nhìn kìa”
Tay chỉ về phía xà đơn, liền trông thấy bóng người mặc đồ xanh ngụy trang không ngừng lên xuống, khẽ đồng tính thở dài nói:
“Đã làm suốt mấy tiếng rồi, lát nữa nếu có rớt xuống chúng ta còn phải vác anh ta tới phòng y tế”
Bộ đội đặc chủng tán thành gật đầu, sớm quên mất việc chạy bộ, cùng vớimột hai người đứng trong chỗ mát thưởng phong cảnh, mắt nhìn Lục ThiếuPhàm đang đắm mình trong suy nghĩ, sau đó ghé vào tai hai người kia nói;
“Trăm nghe không bằng mắt thấy, hình như bạn trai cũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-pham-em-yeu-anh/2049907/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.