Cộc cộc..”
“Vào đi”
Cửa phòng làm việc thị trưởng bị đẩy vào, thư kí một đồ công sở cung kính hướng về Lục Thiếu Phàm đang xử lí công vụ:
“Thị trưởng, xe đi đến trại an dưỡng Kỳ Lân Sơn đã chuẩn bị xong, các lãnh đạo khác cũng đều chuẩn bị xuất phát”
Lục ThiếuPhàm dừng bút, tựa lưng vào ghế, vẻ mặt hờ hững nghe thư kí Triệu báocáo lịch làm việc buổi chiều. Thư kí Triệu đem văn kiện để lên mặt LụcThiếu Phàm, anh mở văn kiện nhanh chóng nhìn sơ qua, giải thích nói:
“Công chức bị tình nghi tham gia vào vụ cướp đã bị sa thải, hồ sơ đã được gửi về cục để xử lý, còn người sẽ được giao cho cơ quan công an”
“Tôi cũng đã nói chuyện với thư kí Lưu cục trưởng, biểu đạt rõ ý kiến củathị trưởng, tôi nghĩ, Lưu cục trưởng chiều nay sẽ cho thị trưởng câu trả lời thuyết phục”
Lục ThiếuPhàm nhướng mày, gương mặt anh tuấn không hờn không giận, hài lòng khéptài liệu lại, ngẩng đầu nhìn vẻ cẩn trọng của thư kí Triệu, cảm ơn nói:
“Vất vả cho cô rồi”
Thư KíTriệu vẻ mặt nghiêm trọng, khiêm tốn chắp hai tay không vì được cấp trên khen mà tự mãn. Khi Lục Thiếu Phàm đứng dậy cầm lấy áo khoác trên giááo thì bổ sung hỏi:
“Còn người đàn ông tên Will đó…”
Lục ThiếuPhàm quay người lại, hai tay dang rộng, mặc áo khoác vào người, gươngmặt băng lãnh, ngón tay thành thạo cài nút áo, đôi giày da đen bóngthong thả đi về phía cửa phòng đang khép chặt.
“Tiếp tục tìm”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-pham-em-yeu-anh/2049901/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.