Phía trên sân thượng, màn đêm bao phủ, bóng người lấp ló lúc sáng lúc tối, cánh cửa sắt ở cuối lầu bị đá văng, 
Không khí lạnh phả vào mặt. Mẫn Nhu bị người đàn ông phía sau dùng sức kéođến sân thượng, bàn tay bịt chặt miệng cô từ từ buông ra, sau đó đẩymạnh cô vào giữa đám đàn ông. 
“Sao lại lâu như vậy?” 
Người đàn ông chờ sẵn trên sân thượng cất tiếng, giọng nói có vẻ mất kiênnhẫn. Trừ hai người thanh niên phục vụ đứng bên cạnh cô, tất cả nhữngngười còn lại đều bận đồ đen, đeo khẩu trang, đội mũ, trong luồng sángâm u khiến cô càng khó nhìn ra diện mạo đối phương. 
“Tại con đàn bà thối tha này tính bỏ trốn, làm lãng phí không ít sức lực” 
Người phục vụ nhổ nước miếng xuống đất, lầm bầm mắng Mẫn Nhu, một tay xoa xoa chỗ ngực khi nãy bị đánh, đứng sau lưng Mẫn Nhu chặn đường lui của cô. 
“A, tính tình không ngờ lại quyết liệt như vậy, xem ra lát nữa phải tổn hao chút sinh lực rồi” 
Mấy người khác không có ý tốt nói khiến chuông cảnh giác trong lòng Mẫn Nhu rung lên mãnh liệt, tay nắm chặt lớp áo rịn cả mồ hôi lạnh. Cô muốn lùi ra sau tránh khỏi người đàn ông nguy hiểm này, nhưng vừa lui lại đãđụng bức tường thịt phía sau, bàn tay bị siết chặt đến nỗi khiến cô đaunhói nhíu mày nhưng không hề rên lên. 
“Ngoan ngoãn một chút, nếu không thì biết tay tao” 
Người đàn ông mặc đồ phục vụ dữ tợn uy hiếp Mẫn Nhu. Bọn họ nhìn chằm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-pham-em-yeu-anh/2049895/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.