Trên bàncơm, bầu không khí hết sức vui vẻ, Cơ Tố Thanh mặt mày hớn hở nhìn đámhậu bối dâng quà chúc mừng. Ăn xong, Mẫn Nhu cảm thấy hơi khó chịu liềnlen lén chuồn ra bên ngoài, hít thở ít không khí trong lành.
Lục ThiếuPhàm tính đi theo cô, lại bị chú Đường Lệ lôi kéo. Mẫn Nhu cũng ngại đểanh đi theo cô ra ngoài, nghe anh dặn dò cẩn thận xong, cô tươi cười bỏra ngoài trước sự mập mờ của mọi người trong phòng.
Mẫn Nhukhông đi dạo xung quanh, mà tới sảnh nhà hàng Khải Tuyền. Nhà hàng nàycô cũng từng tới ăn vài lần nên cũng không còn xa lạ.
Nữ nhân viên phục vụ vẫn như hình với bóng đi theo phía sau, Mẫn Nhu cũng không đuổi cô ta dù có hơi mất tự nhiên nhưng đó là tâm ý của Lục Thiếu Phàm. Côcũng không cảm thấy khó chịu, chỉ cảm thấy rất hạnh phúc.
Tiếng đàn êm ái vang lên, Mẫn Nhu thích ngồi trên ghế, hưởng thức mùi cà phê quanhquẩn trong không khí, nhưng mùi hương có vẻ quá nồng khiến cho Mẫn Nhukhông khỏi nuốt nước miếng do lúc nãy chưa ăn được bao nhiêu.
“Lục phu nhân, cô chờ một lát, tôi đi lấy cháo tổ yến mà Lục tiên sinh dặn nhà bếp làm riêng cho cô”
“Được, cảm ơn”
Nhân viênphục vụ lễ phép mỉm cười bỏ đi. Một mình Mẫn Nhu nhàn nhã ngồi quan sáttoàn bộ cách trang trí của nhà hàng, ánh mắt chuyển động, lúc nhìn xuyên qua lớp kính không hề có chạm khắc thì nhìn thấy Mẫn Tiệp và Will.Trong lòng, cô thầm cười khổ, hôm nay không biết cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-pham-em-yeu-anh/2049891/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.