Chiếc xe thể thao đi vào đại viện, từ xa, Mẫn Nhu nhìn thấy phía trước Lục gia cómấy chiếc xe ngừng lại, còn có người mang thứ gì đó từ trong xe ra đivào Lục gia.
Mẫn Nhu quay đầu nhìn Lục Thiếu Phàm, anh cũng liếc mắt nhìn cô, không nói gì cả,khóe miệng vẫn là nụ cười thản nhiên có vẻ rất hài lòng nhưng cũng chútbất đắc dĩ. Lục Thiếu Phàm chậm rãi lái xe vào bãi đỗ Lục gia.
Khi Mẫn Nhuvà Lục Thiếu Phàm đi vào nhà thì thấy những chiếc hộp giấy chất chồngthật cao. Dì Mai và những người giúp việc cũng bận rộn tay chân, trongtay cầm đủ các loại hộp quà tặng. Bà Lục từ trong bếp đi ra, trong taybưng chén canh nóng hổi, vừa thấy Mẫn Nhu thì gương mặt thanh lịch củabà nở nụ cười vui sướng.
“Tiểu Nhu về rồi à, mau lại đây, nhân lúc canh còn nóng mau uống đi!”
“Nhìn con kìa, nên bồi bổ một chút, nếu không đến lúc đó lại bị thiếu dinh dưỡng đối với cả mẹ lẫn con đều không tốt.”
Tin Mẫn Nhu mang thai chắc bà Lục đã biết, rõ ràng Lục Thiếu Phàm đã thông báo. Nếu không bây giờ bà Lục đã ở trong công ty chứ không ở trong bếp nấu canhcho cô.
Lục ThiếuPhàm cười khẽ kéo Mẫn Nhu đến trước bàn ăn. Trước thái độ ân cần của bàLục, Lục Thiếu Phàm đẻ Mẫn Nhu ngồi xuống ghế, chủ động cầm lấy cáimuỗng và chén từ tay bà Lục, cử chỉ ưu nhã giúp Mẫn Nhu múc một chéncanh.
“Nếu chưa ăn cơm trưa thì húp canh nhiều một chút, đây là món xương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-pham-em-yeu-anh/2049849/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.