Một cô gáitrẻ tuổi xinh đẹp dắt theo một đứa bé bụ bẫm xuất hiện ở cầu thang, đứabé trai hai mắt khép hờ, nó dùng đôi tay mũm mĩm của mình giụi hai mắtcho tỉnh táo, cái miệng nhỏ chu lên, thân thể tròn vo, mặc quần bò áothun cùng với chiếc áo bông nhỏ có hình hoạt họa, ngoan ngoãn đứng bêncạnh cô gái.
Hôm nay MẫnNhu mặc bộ váy theo phong cách Anh, bên ngoài khoác chiếc áo nhỏ màuđen, đôi giày cao trung bình càng làm tăng dáng người cao gầy hoàn mỹ.Mái tóc quăn đen nhánh buộc lên sau ót, làn da trắng như ngà voi điểmthêm chút đồ trang sức thanh nhã, gương mặt nhỏ nhắn sáng rực như bônghoa bách hợp thuần khiết nhưng không mất đi vẻ quyến rũ, khi cô nhìnxuống lầu môi khẽ cong lên tựa như đóa hoa hồng nở rộ đến vô tận.
“Tư Tình…”
Một giọng nói thì thầm run run từ dưới lầu truyền tới, mang theo cảm giác mừng rỡ kích động khiến cho Mẫn Nhu tò mò nhìn sang
Bên trongcăn phòng khách, Lục Thiếu Phàm nhàn nhã ngồi trên ghế sô pha, anh ngồiđối diện người phụ nữ trung niên đang dùng vẻ mặt sững sờ nhìn về phíacô.
Mẫn Nhu nghe tên “Tư Tình”, đôi mắt đầy vẻ khó hiểu, khí chú ý tới thần sắc đau buồn và kích động của bà cô liền hiểu ra, cúi đầu trìu mến nhìn Đậu Đậu, dắt nó chầm chậm bước xuống cầu thang.
Khi Mẫn Nhu bước đến bậc thanh cuối cùng thì vẻ mặt người phụ nữ từ từ dịu xuống, hướng Mẫn Nhu cười xin lỗi một tiếng: “Thật ngại quá, lúc nãy bác nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-pham-em-yeu-anh/2049822/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.