"Em dị ứng với thịt bò? Tại sao có thể như vậy. . . . . ." Giọng Hà Ân Chính hơi mất tự nhiên cứng ngắc, nụ cười trên mặt đột nhiên cứng lại, tay cầm thực đơn cũng sững sờ ở giữa không trung, trong lúc nhất thời vô cùng lúng túng, "Không phải là em vẫn luôn thích ăn thịt bò nhất sao?"
Trong lòng Cố Tử Mạt nghẹn ngào một lúc, mặc dù ‘ Lục Duật Kiêu ’ nói bậy là cô dị ứng thịt bò, nhưng cô cũng không thích ăn thịt bò.
Trước kia những lúc đi ăn cùng Hà Ân Chính, Hà Ân Chính thích ăn thịt bò bít tết nhất, cho nên vì chiều theo anh ta, cô nói dối là mình cũng thích ăn thịt bò.
Cố Tử Mạt hít một hơi, ngẩng đầu, đụng phải ánh mắt của Hà Ân Chính, lạnh lùng nói một câu, "Bây giờ tôi không thích anh! Anh quản được sao!"
Cô không muốn xé rách chân tướng của những thứ kia, điều đó cũng chỉ có thể chứng minh trong cuộc tình đó cô hèn mọn cỡ nào.
"À, hoá ra là như vậy ." Hà Ân Chính gật đầu một cái, xem ra anh ta không hề nghi ngờ.
Cố Tử Mạt luôn cho rằng, Hà Ân Chính không giỏi trong việc ngụy trang bản thân, làm việc cũng quá xúc động, nhìn bề ngoài anh ta tin tưởng lời của cô, là thật sự tin tưởng!
Đây là người đàn ông cô đã từng yêu, vẫn không có để tâm sao? !
Anh ta chưa từng hiểu cô! Vậy mà cô vẫn suy nghĩ chu toàn cho anh ta!
Đồ vô dụng! Bắt đầu từ hôm nay, tất cả đều muốn thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-cung-vo-tan-troi/49843/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.