Sau khi Lục Duật Kiêu đi rồi, cô nhàn rỗi mà nhàm chán, cũng men theo mùi thơm của hoa trong vườn, bắt đầu đi dạo.
Đường mòn cong, khắp nơi đều là hoa cỏ, Cố Tử Mạt đi dạo một lát trên con đường mòn, thế nhưng lạc đường.
Vườn hoa này thiết kế cũng quá tinh diệu một chút, cô tự nhận mình không phải dân mù đường, vậy mà lại thành dân mù đường, cô nhíu nhíu mày, chăm chú nhìn xung quanh, xuyên qua hoa cỏ, đập vào mắt là kiến trúc của khách sạn bị đèn pha chiếu lên xanh vàng rực rỡở phía xa.
Cô liền thuận đường đi theo hướng kiến trúc kia, rốt cuộc lộ ra điểm nhận biết phương hướng.
Kiến trúc của nhà hàng này có điểm đặc sắc, phong cách đậm chất phong tình Châu Âu, bên trong ban công là cửa sổ thủy tinh to lớn sát đất, gắn thủy tinh màu sắc rực rỡ, còn có khung cửa đồng chất, đặc biệt xa hoa.
Đặc biệt có khuynh hướng cảm xúc, rất có cảm giác phục cổ.
Bất tri bất giác, cô đã đến gần ban công, cơ thể thò qua lan can ban công, muốn nhìn rõ hoa văn phcuj cổ trên thủy tinh màu sắc rực rỡ một chút.
Đang híp mắt nhìn, cửa kiếng bị người mở ra từ bên trong, cô hơikinh hãi, vội vàng ngước mắt, hơi mỉm cười đối với người đến, nhưng khi nhìn rõ khuôn mặt người kia, cô liền trợn tròn mắt.
Sao lại là Hứa Ngộ?
Cô vội vàng lùi lại hai bước, theo bản năng liền muốn chạy trốn, nhưng vừa nhớ tới những sự thật đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-cung-vo-tan-troi/2507899/chuong-125-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.