Lúc Lục Duật Kiêu đến, Kiều Tử Hoài đang đứng ngoài cửa khinh bỉ, đôi tay khoanh tròn, rất thoải mái vui vẻ nói, "Cô ấy xem nội dung tôi tuyên bố, bị tức đến cảm mạo nóng sốt, uống thuốc giảm sốt, bây giờ đang ngủ trong phòng tôi, vì không để cho anh quấy rầy cô ấy nghỉ ngơi, nên tạm thời tôi sẽ không mời anh vào." Lúc nói những lời này, anh ta còn cố ý tăng thêm bốn chữ ‘ phòng ngủ của tôi ’.
Quả nhiên, sắc mặt của Lục Duật Kiêu lập tức thay đổi, quên từ trước đến giờ bản thân hỉ nộ không lộ, lo lắng cứ như vậy rõ ràng hiện trên mặt, "Cảm mạo nóng sốt, tại sao không đưa cô ấy đi bệnh viện? Anh làm như vậy cũng coi là vì tốt cho cô ấy!"
Kiều Tử Hoài xem thường, hỏi ngược lại, "Hiện tại cô ấy đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, tất cả các phóng viên đều coi cô ấy làm tâm điểm, anh cảm thấy tôi có thể đưa cô ấy đến bệnh viện sao? Nếu như bị phóng viên thấy được, bọn họ sẽ viết như thế nào chứ? Nha...... Để tôi suy nghĩ một chút, hình như cũng không tồi, bọn họ cảm thấy là tôi đang bao nuôi cô ấy, sau đó cô ấy lại trở thành đầu đề nhân vật."
Lục Duật Kiêu trầm mặc, Kiều Tử Hoài nói những chuyện đó, toàn bộ đều là chuyện mà anh không muốn thấy.
"Anh tránh ra!" Hiện tại anh rất lo cho bệnh tình của cô, nhất định phải nhìn thấy cô ấy mới được.
"Bỏ cái ý nghĩ đó đi, cho dù tôi đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-cung-vo-tan-troi/2507882/chuong-122-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.