"Cố Tử Mạt, thật không ngờ, a." Sau lưng một giọng cười nhạo thấp hèn làm xáo trộn mọi thứ.
Cô theo bản năng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Hà Ân Chính đung đưa một chùm chìa khóa xe nghênh ngang đi về phía này.
Hà Ân Chính cũng không đi thẳng tới trước mặt bọn họ, mà đi quanh xe của bọn họ 2 vòng, lại tiếp tục cất tiếng, "Audi q7? Không vượt qua một trăm vạn đâu nhỉ, Tử Mạt ơi Tử Mạt, cô nói một chút xem, ánh mắt của cô thế nào thế, chiếc Audi 150 vạn của tôi thì bị cô nhìn thành xe nhỏ rách nát, còn chiếc Audi q7 ở cấp bậc thấp này lại bị cô xem thành báu vật hiếm thấy?"
Hỏi một cách lạnh nhạt cười giễu, cực kỳ chói tai, lập tức khiến cả người cô nổi đầy gai ốc rồi. Đương nhiên Cố Tử Mạt nghe ra ý tứ trong lời nói của Hà Ân Chính, rõ ràng Hà Ân Chính cố ý chặn bọn họ lại, sau đó báo thù!
Nhớ tới bữa cơm của ba người ở nhà hàng, bánh xe của Hà Ân Chính bị bọn họ đâm thủng, cô rất vui vẻtiến lên nói Hà Ân Chính lái một chiếc Audi rách nát, lần này, Hà Ân Chính bắt được cơ hội nên trả thù lại đây.
Cái đồ đàn ông đê tiện này, vậy mà thù dai đến tận bây giờ, lại còn dùng phuong pháp thấp kém như vậy nữa!
Trong lòng Cố Tử Mạt cười nhạo Hà Ân Chính, gai nhỏ trên người cô rất muốn đâm vào người anh ta, vừa muốn tiến lên giằng co với Hà Ân Chính, lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-cung-vo-tan-troi/2507717/chuong-71-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.