Ngón tay càng nắm chặt hơn, cho đến khi cách một lớp vải màu đỏ, vẫn có thể bấm lòng bàn tay đến rướm máu, cô mới lấy hết dũng khí, nhỏ giọng, giọng điệu nhỏ nhẹ nói: " Em thừa nhận, em sợ, chấp nhận lời cầu hôn của anh, chủ yếu là do cảm xúc nhất thời, lúc đó, em quá cảm động, cũng quá khát vọng có được một ngôi nhà của riêng mình, khi đó, em cũng không biết dũng khí của mình là từ đâu mà tới nữa."
"Hiện tại không có dũng khí nữa, thật sao?" Trong ánh mắt của người đàn ông đầy ý cười, một tay anh ôm lấy cô vào trong ngực, nhẹ nhàng hôn lên cái trán của cô, dịu dàng hỏi ý kiến của cô, "Về sau, anh chính là dũng khí của em, như vậy được chứ?"
Cô do dự ngước mắt lên, kinh ngạc nhìn anh, cô rất muốn hỏi anh rằng, "Cho dù ban đầu em đồng ý kết hôn với anh, không hề đơn thuần như vậy, anh cũng vẫn bằng lòng tiếp tục."
Nhưng, thật lâu sau, cô vẫn không thể mở miệng hỏi được.
Lúc này trong mắt anh tràn đầy nhu tình, đã sớm hút cả người cô vào trong đôi mắt anh, trong mắt của cô, cũng rốt cuộc không cho phép những người nào khác nữa rồi, trong lòng của cô, cũng không tha cho những suy nghĩ khác nữa rồi.
Người đàn ông cũng không cho cô thời gian, anh vững vàng bước đến, nhẹ nhàng nắm lấy tay trái của cô, hôn lên chiếc nhẫn nằm trên ngón giữa của cô, "Anh rất muốn nhanh chóng đeo nó vào ngón tay vô danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-cung-vo-tan-troi/2507712/chuong-70-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.