Mắt thấy sẽ đạt được, lòng Cố Trinh Trinh nóng như lửa đốt, cắn răng chấp nhận khẽ nắm tay đưa lên phía trước, lại chưa từng nghĩ, tiếp theo liền truyền tới một trận đau đớn bị giẫm lên từ bàn tay.
Cố Tử Mạt nhìn Cố Trinh Trinh làm trò cười, từ trong đáy lòng có ý xem thường, cô lạnh lùng liếc nhìn Cố Trinh Trinh, thản nhiên nói, "Không phải của cô, cô cũng đừng nghĩ cầm, nếu muốn, phải dùng bản lãnh thật sự đi lấy, chứ lén lén lút lút còn ra cái bộ dáng gì nữa."
Cô cũng không nghĩ chỉ giáo cái gì, chỉ muốn dạy cho Cố Trinh Trinh đạo lý tối thiểu nhất thôi.
Thiên kim tiểu thư quen sống trong nhung lụa lập tức biến thành kẻ trộm đồ, còn bị bắt tại trận, trong lòng Cố Trinh Trinh vừa hận lại vừa gấp, trên tay phải bị giẫm đều là cảm giác đau đớn ý hệt như bị đả thương vậy, thiếu chút nữa thì nước mắt cũng chảy từ trong hốc mắt ra, nhưng chính vì lòng tự ái cùng hư vinh của cô, lại buộc mình nuốt nước mắt trở lại.
Gần như là thốt từ trong kẽ răng ra được mấy chữ, "Chị vu khống!"
Cố Tử Mạt không chịu nổi Cố Trinh Trinh dối trá như vậy, rõ ràng là chó thấy được xương, tham đến mức muốn đi lấy trộm, nhưng bây giờ lại lên tiếng phủ nhận, nói mặc dù mình là chó, nhưng mình thích là cá!
Thật đủ khôi hài, một giây trước Cố Trinh Trinh vẫn còn vu oan cho cô, một giây sau đã nói ngược lại là cô vu oan, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-cung-vo-tan-troi/2507670/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.