Cố Tử Mạt ôm áo cưới đi từ trên lầu xuống, đi qua người Cố Trinh Trinh, thì bị Cố Trinh Trinh túm lấy một góc áo cưới, cô chán ghét nhìn Cố Trinh Trinh một cái, gọn gàng dứt khoát nói: " Buông tay!"
Này áo cưới, là món đồ duy nhất cô có lý do mang đi khỏi nhà họ Cố.
Cố Trinh Trinh đưa ra hai ngón tay, kéo kéo áo cưới, lại vô cùng cợt nhã buông xuống, giống như trên tay bị dính phải thứ gì bẩn thỉu vậy, còn ra vẻ thổi thổi ngón tay.
Cố Tử Mạt nhìn cô ta như vậy, theo bản năng liền ôm gọn áo cưới lại, cô liếc Cố Trinh Trinh một cái, Cố Trinh Trinh cảm thấy áo cưới bẩn?!
Cô còn cảm thấy tay Cố Trinh Trinh bẩn đâu!
"Chị, chiếc áo cưới này là chị kiếm được hàng giả ở đâu vậy, thật đúng là giống hệt người bạn trai giả mạo đó của chị - quá kém!" Giọng nói của Cố Trinh Trinh đầy khinh bỉ, nhìn lời nói và việc làm của cô ra cũng giống như muốn tôn kính nhưng không thể gần gũi đối với Cố Tử Mạt vậy.
Cố Tử Mạt đang muốn phản bác lại cô ta, lại bị Cố Trinh Trinh tiến gần đến.
"Cô dùng một kẻ giả mạo đã muốn lấy giả loạn thật? Nếu không phải là Lục Duật Kiêu thật sự xuất hiện, chỉ sợ là tôi cũng bị chị lừa, chỉ là vận khí của chị xui như vậy, chân chính Lục Duật Kiêu, đã xuất hiện rồi." Cố Trinh Trinh nói đến như lời thề son sắt.
Trong lòng Cố Tử Mạt vừa chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-cung-vo-tan-troi/2507639/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.