Thang máy đến nơi, đầu tiên người đàn ông dừng chân mấy giây, mới ra khỏi thang máy, đi tới cửa phòng của mình, thuận tay đẩy cửa vào.
Anh nhìn lướt qua hai người trong phòng khách, nhìn thẳng vào một người đàn ông áo đen phân phó, "Có người theo dõi tôi, tìm thời cơ thích hợp, cho anh ta thứ cần tìm." Đồng thời mặt không chút thay đổi liếc qua người ngồi trên ghế salon một chút, không nói gì, liền xoay người đi vào phòng ngủ.
"Thế nào, người nào không có mắt như vậy, chọc giận Lục đại thiếu gia của chúng ta?" Có người thiếu kiên nhẫn, cũng không quan tâm cảm xúc của người khác, ranh mãnh châm chọc lên tiếng nói.
Người đàn ông quay đầu lại, người tới mặc một chiếc áo sơ mi rộng thùng thình màu đỏ chót trên người, muốn không có người chú ý cũng khó khăn, anh nhìn người tới, vẻ mặt lạnh lùng, "Nếu như cậu không ở phía sau thêm phiền phức, tôi đã phải cám ơn trời đất rồi."
Kiều Tử Hoài vẫn bất động vùi người trên ghế sô pha như cũ, hoàn toàn che đi nửa người, anh ta lười biếng gẩy gẩy vài sợi tóc trên trán, hài hước cười nói, "Mình không phải là nhàn rỗi không có chuyện gì, giả mạo cậu đi lòng vòng ở cửa nhà họ Cố, trêu chọc cô bé giúp việc, cậu lại nổi giận đến mức như vậy? Này cũng đã cách bao nhiêu ngày rồi, cậu vẫn còn như vậy sao? Xin bớt giận."
Người đàn ông không biến sắc, rót chén nước, thừa dịp Kiều Tử Hoài không phòng bị, trực tiếp hắt lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-cung-vo-tan-troi/2507635/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.