Đêm đó cả hai người đều mất ngủ, Diệp Tâm Ngữ nhìn ra bầu trời đêm, hôm nay trăng sáng thật, cô cảm giác như mẹ và cha đang ở trên trời đang dõi theo cô từng ngày, tuy cô rất hận Diệp Hoài An nhưng bây giờ ông ấy cũng đã mất rồi cô cũng không thể đem nổi hận này ôm vào trong lòng mãi.
“Cha... mẹ... tất cả đã kết thúc rồi.”
Diệp Tâm Ngữ đưa tay xoa bụng của mình, cô hạnh phúc lắm vì cô đã bảo vệ được bảo bối của mình, thì ra bản năng và sức mạnh của người mẹ lại mãnh liệt như vậy khiến cô có một sức mạnh phi thường hơn.
“Bảo bối của mẹ ngoan, gáng khỏe mạnh nhé con.”
Một tuần sau, Diệp Tâm Ngữ cũng khỏe lại những vết thương trên người cô cũng dần mờ hơn, cô thay đổi toàn diện để đến công ty, hôm nay cô mặc một chiếc váy rất rộng, đôi giày đế bệt, không trang điểm như thường ngày, một nét mộc mạc giản dị đến hết mức.
“Trương chủ tịch, cô không khỏe trong người sao?”
Nhìn thấy vẻ ngoài nhợt nhạt của cô, và những vết thương còn ẩn trên da của cô, quản lý Nhã lại nghỉ cô bị ai đó bạo hành, không lẽ chồng của cô bạo hành cô hay sao? Lại trở thành một chủ đề nóng trong công ty, mọi người bàn về chuyện cô đã còn chồng và có con thậm chí những ngày cô nghỉ là do bị gia đình bạo hành nên mới bị như vậy.
“Trương chủ tịch đi làm lại rồi sao?”
Phong Vũ Luân hay tin cô quay lại công ty, anh liền sốt sắn tới tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-chi-yeu-co-vo-ngoc/834602/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.