Lục Dạ Hàn đang nằm thẫn thờ trên giường thì Diệp Tâm Ngữ hớt hải chạy vào, ánh mắt vẫn còn đọng lại vài giọt nước mắt, cô lao tới ôm lấy anh, bây giờ cô ôm anh với thân phận là một người vợ của anh, nước mắt cứ thế mà tuôn trào ra, Lục Dạ Hàn bất ngờ ngồi dậy nhìn cô, sao lại có cảm giác đau đớn ở tim thế này?
“Dạ Hàn sao anh lại để bị thương như vậy chứ?”
Diệp Tâm Ngữ nhào vào lòng anh khóc lớn, Lục Dạ Hàn đưa tay lên xoa đầu cô trấn an.
“Anh không sao, đừng lo.”
Cô nhẹ buông anh ra ánh mắt vô hồn nhìn về phía anh, cô thở dài một hơi khẽ nói.
“Anh bị thương do cứu một cô gái đúng không?”
Lục Dạ Hàn nghe câu hỏi của cô anh giật mình,sao cô lại biết chuyện này, không lẽ Trương Tiểu Mỹ đã nói với cô sao?
“Sao em biết, mà đúng rồi anh cứu người bạn của anh.”
“Nếu anh có chuyện gì em biết sống sao đây? Người đó quan trọng với anh hơn cả tính mạng anh sao?”
Anh bị câu nói của Diệp Tâm Ngữ làm thẫn thờ ra, không ngờ Diệp Tâm Ngữ lại có ngày nói năng và dùng ánh mắt như vậy với anh, cô gái này có thực sự ngốc không, từ khi về Lục gia đến nay anh thấy cách cư xử của cô không còn ngốc như lúc ở Diệp gia nữa, cảm giác lúc nãy thoáng qua rất giống Trương Tiểu Mỹ.
“Anh xin lỗi.”
Lục Dạ Hàn ôm cô vào lòng xoa dịu cơn giận trong lòng của cô, sau đó bác sĩ thấy anh không sao nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-chi-yeu-co-vo-ngoc/834589/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.