Lục Dạ Hàn lật chăn lên thì thấy một vết máu đỏ trên ga giường, vẫn còn rất mới, Lục Dạ Hàn cố nhớ lại chuyện đêm qua nhưng không thể nhớ rõ người đó là ai, chỉ nhớ anh đã gây ra một chuyện vô cùng có lỗi, do say quá anh đã quan hệ với một người xa lạ.
Anh đứng dậy đi vào phòng tắm, anh rửa trôi đi những vết tích đêm qua, nhìn lại bản thân mình trong gương, anh chưa từng đụng vào vợ ngốc của mình vậy mà bây giờ anh lại quan hệ với một kẻ xa lạ mà bản thân anh còn không biết rõ mặt.
“Mày đúng là tên khốn nạn.”1
Lục Dạ Hàn lái xe về nhà, vừa đẩy cửa đi vào anh đã nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé đang loay hoay nấu cơm trong bếp, đây là người vợ mà anh hết mình xua đuổi đây sao, Lục Dạ Hàn đi tới nhẹ ôm lấy cô từ phía sau, Diệp Tâm Ngữ giật bắn cả mình nhưng cô ngửi được mùi hương quen thuộc bên mũi.
“A, anh... anh... mới về sao?”
“Tâm Ngữ, anh xin lỗi vì những gì đã gây ra cho em, sau này anh sẽ chăm sóc em thật tốt.”
Câu nói của Lục Dạ Hàn làm cô bất ngờ, không lẽ anh vẫn còn nhớ chuyện đêm qua sao, vậy anh nhận thức được mình đã làm chuyện đó với cô chứ không phải Trương Tiểu Mỹ.
“Dạ Hàn... anh nhớ sao? Anh nhớ chuyện đêm qua?”
“Sao không nhớ được, anh đã nhốt em trong phòng khiến em bị thương, nên anh hối hận lắm, vậy mà em lại không nói với mẹ mà còn giúp anh che giấu.”
Diệp Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-chi-yeu-co-vo-ngoc/834576/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.