Diệp Tâm Ngữ xem sơ qua Menu rồi chọn đại vài món, Lục Dạ Hàn vậy mà lại rất để ý đến mấy món cô chọn, xem ra cô cũng có cùng khẩu vị với anh, nhìn qua thấy cô đều rất hợp tính của anh đến ăn uống cũng vậy.
“Cô cứ kêu thoải mái, hôm nay tôi mời mà, với lại muốn xin lỗi chuyện hôm trước ở võ đường đã làm cô bị thương.”
Đang yên đang lành lại nhắc đến chuyện đó làm gì chứ, đêm đó về cô đau nhức mình vô cùng, lại còn chuyện chạm vào ngực của cô rồi còn tưởng cô giở trò, lại ra tay nặng với cô như vậy, đúng là nhớ lại không thể không giận được.
“Không sao, anh có lòng xin lỗi vậy thì tôi xin nhận.”
Diệp Tâm Ngữ ngoài mặt thì nói vậy chứ trong lòng muốn cho anh hưởng cú đá của cô ngay lúc này mới hả dạ, nhưng ngoài mặt vẫn cố tỏ ra bình thường còn cười rất tươi nữa.
“Cô ốm quá, ăn nhiều một chút”
Lục Dạ Hàn lại chăm sóc người khác chú đáo như vậy sao, Diệp Tâm Ngữ ước gì anh cũng chăm sóc cho Diệp Tâm Ngữ ngốc ở nhà như vậy, không lẽ đối với ai anh cũng đều chăm sóc và nhẹ nhàng như vậy sao? Tại sao anh lại ghét cô ngốc ở nhà như vậy.
“Anh đã có vợ rồi đúng không?”
Câu nói của Diệp Tâm Ngữ làm cho Lục Dạ Hàn khựng người, tại sao đương không lại nhắc đến người con gái ngốc nghếch đó chứ, mà nhắc mới nhớ nếu nhỡ cô có chuyện gì Lục phu nhân lại hỏi tội anh thì sao?
“Đúng vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-chi-yeu-co-vo-ngoc/834567/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.