Ngày hôm sau, Diệp Tâm Ngữ tỉnh dậy cô thấy Lục Dạ Hàn ngủ ở sofa, không biết đêm qua anh đã về lúc nào, cô ngủ say quá nên không hay anh về, Diệp Tâm Ngữ đi tới nhẹ cúi mặt ngắm nhìn Lục Dạ Hàn.
Anh liền mở mắt ra làm cô hốt hoảng lùi về phía sau, Lục Dạ Hàn liếc mắt nhìn cô một cái rồi ngồi dậy đi vào phòng tắm, Diệp Tâm Ngữ lúc này đi xuống nhà, cô thấy Lục phu nhân đang loay hoay trong bếp nấu gì đó.
“Mẹ..”
Lục phu nhân nghe tiếng gọi của cô bà liền quay đầu lại, bà đi tới kéo cô ngồi xuống ghế, sau đó lấy lược chải tóc cho cô, lúc đầu bà cũng không thích cô lắm, nhưng từ khi cô bước chân vào Lục gia bà đã xem cô là thành viên trong gia đình, vì cô không hề quậy phá như những ngày đầu gặp, ngược lại rất hiểu chuyện, bà cũng thấy được rằng cô không hề ngốc chút nào cả.
“Đêm qua Dạ Hàn về có hơi trễ mà con có ngủ không hay thức đợi thằng bé vậy?”
Bà không có con gái nên bà rất thương Diệp Tâm Ngữ, hiếm có bà mẹ chồng nào yêu thương con dâu và bên vực con dâu như Lục phu nhân đây, khiến cô có cảm giác ấm áp của một người mẹ dành cho con gái chứ không phải mẹ chồng con dâu nữa.
“Con ngủ không hay anh ấy về.”
“Vậy thì tốt rồi, sắc mặt cũng tươi tỉnh hơn hẳn, mẹ có hầm canh gà cho hai đứa này,một lát con mang lên cho Dạ Hàn ăn đi nhé.”
“Dạ.”
Diệp Tâm Ngữ sau khi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-chi-yeu-co-vo-ngoc/834565/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.