Ngày hôm sau.
Có lẽ hôm nay là một ngày bận rộn đối với Lục Ngạn Thành, chỉ có một buổi sáng thôi mà anh ta đã họp không biết bao nhiêu là lần. Nhưng, vẫn chưa dừng ở đó, sau cuộc họp cuối cùng trong ngày này thì anh ta còn phải đi bàn chuyện với đối tác. Bận rộn đến mức nghẹt thở, nên, anh cũng không còn tâm trạng nghĩ đến người phụ nữ kia. Ấy mà cũng đúng thôi, Tịch Nghi là gì mà anh phải nghĩ tới cơ chứ?
Nhưng... anh càng không muốn nghĩ thì lại có người muốn nhắc đến.
- Trong vòng mười phút nữa anh sẽ có một buổi bàn việc làm ăn ở nhà hàng đấy! Nếu còn không đi sẽ không kịp đâu!
Và... Lục Ngạn Thành bắt đầu chỉnh sửa cà vạt lại rồi đi vào trong thang máy.
Trong lúc chờ thang máy xuống lầu.
- Lục thiếu! Anh định.... cứ đối xử với Liên Tịch Nghi như vậy sao? Đã bao nhiêu tháng rồi! Nếu cứ như vậy không sớm thì muộn cô ấy cũng sẽ bị điên mất!
Tịnh Huy lại nhắc đến Liên Tịch Nghi nữa rồi! Lần này... anh ta sẽ lại tức giận và quát mắng Tịnh Huy sao?
- Ở đây là công ty và đang trong giờ làm việc, đừng có nhắc đến chuyện ngoài lề.
Giọng nói thật lạnh lụng và sắc bén, nhưng hình như là không tức giận. Chắc... là anh ta đã bận rối mù đến mức không còn tâm trạng để nghĩ đến việc khác ngoài công việc rồi!
Nhưng... thật sự là vậy sao?
Ting!
Cửa thang máy vừa mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-anh-dung-tan-nhan-voi-toi-nhu-vay/2935577/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.