Trong ánh đèn mập mờ của đêm tối, trong một quán bar đang ồn ào tiếng nhạc, nơi những quý ông, quý bà thượng lưu hay những cậu ấm con nhà giàu hay lui tới, ở một phòng VIP đang có cuộc chia tay thương tâm.
- Chia tay? Trịnh Tấn Thăng, sao lại phải chia tay?!
Trịnh Tấn Thăng cười nhếch mép, anh cảm thấy những giọt nước mắt lăn dài trên đôi gò má của Cố Ánh Tuyết trông thật hài hước.
- Đã hai tuần rồi đấy, chúng ta bên nhau hai tuần cô còn chưa cảm thấy đủ lâu sao? Còn tôi thì thật sự cảm thấy quá đỗi nhàm chán rồi. Hay là cô yêu tôi thật! Ha ha!!
Cố Ánh Tuyết không biết nói như thế nào ngoài...
- Em yêu anh mà!!
Thật hài hước.
- Cô yêu tôi hay yêu tiền, yêu tài sản, dòng họ nhà tôi đây? Cô đừng có bày trò nực cười nữa, người như cô tôi gặp qua nhiều rồi. Ngoan ngoãn cầm số tiền hoa hồng cuối cùng này mà rời đi đi, dù sao cô cũng là tiểu thư nhà họ Cố, làm ầm ĩ rồi để người khác biết cô là tình nhân của Trịnh Tấn Thăng tối thì không hay đây! Ý tôi là... danh tiếng của cô!!
Cố Ánh Tuyết vốn không muốn buông chân của Trịnh Tấn Thăng nhanh như vậy, nhưng nghe anh ta nói lời tuyệt tình thế thì... cô cũng không còn cách.
- Vậy được, nếu em đi có thể khiến anh vui, khiến anh thoải mái, đỡ chướng mắt, khiến anh còn có ấn tượng tốt về em thì... em sẵn lòng!!
Cô ta cầm số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-anh-dung-tan-nhan-voi-toi-nhu-vay/2935499/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.