Sáng hôm sau, bà ngoại của Lục Ngạn Thành đã gọi đến hỏi thăm.
- /Hai đứa đã làm lành chưa?/
- Dạ rồi, cuối tuần sau con sẽ dẫn cô ấy về ăn cơm tối với ngoại, bây giờ con bận lắm, con tắt máy trước đây!
Tút!
Cũng vì chuyện bày nên anh có hơi bự mình, đến công ty lại biết tin dữ nên....
...----------------...
Tại phòng làm việc của Lục Ngạn Thành.
Rầm!!
- Cậu đang làm trò gì vậy hả? Chỉ là ký kết một xái hợp đồng mà cũng làm không xong, cậu làm tôi thất vọng quá đấy. Tuy đây không phải là một khách hàng quá lớn nhưng cũng phải cố gắng một chút chứ!!
Tịnh Huy không giải thích thêm gì, chỉ nói xin lỗi.
- Xin lỗi anh, chủ tịch, là tôi đã thất trách, không làm tốt nhiệm vụ lần này, lần sau tôi sẽ cố gắng hơn.
Lục Ngạn Thành chậc lưỡi.
- Đúng vậy, lần sau! Cũng may cho cậu là công ty còn một bản hợp đồng dự phòng, nếu lần này mà cậu còn không ký được cái hợp đồng này với bà Lí thì chuẩn bị tinh thần bị sa thải đi!!!
Rầm!!
Cạch!!
Tịnh Huy vừa ra ngoài thì đã thấy Tiểu Xuân chờ ở cửa.
- Sao rồi?
Nghe tiếng trách móc vang dội ở bên trong, Tiểu Xuân rất lo lắng.
- Không sao, chủ tịch đã cho chúng ta thêm một cơ hội. Lần này là cùng với bà Lí, chắc chắn là không có vấn đề gì ngoài ý muốn xảy ra nữa rồi.
Cuối cùng Liễu Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-anh-dung-tan-nhan-voi-toi-nhu-vay/2935487/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.