Hiện tại đã là giờ chiều, cái giờ mà Lục Ngạn Thành ít khi về nhà, nhưng hôm nay lại là ngoại lệ vì anh phải trở về lấy tài liệu cho buổi họp sắp diễn ra.
Vừa về đến biệt thự thì anh đã vội vàng vào trong, vội đến mức anh không nhìn thấy Tịch Nghi mặc dù cô đang ngồi ngoài vườn ngắm hoa.
- Cậu chủ? Có việc gì mà anh lại về vào giờ này!!
- Tôi lấy tài liệu rồi sẽ đi ngay!!
Cuộc họp chỉ diễn ra vào ba mươi phút nữa thôi nên anh rất gấp.
Sau khi lấy tài liệu xong, anh lại vội vàng bước đi nhưng lần lần anh đã nhìn thấy Tịch Nghi. Anh liếc nhìn cô một cái, trùng hợp cô cũng đang nhìn anh, thế là hai người đã va chạm ánh mắt..
- Cô thích hoa đó thì cứ vậy đem về phòng đi!!
Tuy anh rất gấp nhưng không hiểu tại sao lại nán lại để nói với cô lờ nói nhảm nhí đó.
Tịch Nghi cũng hơi ngạc nhiên, mồm chữ a mắt chữ o, cô đờ đẫn người ra một lúc rồi nhẹ giọng mỉm cười.
- Cảm ơn anh nhưng không cần đâu, hoa chỉ đẹp thật sự khi được tự do mà thôi, có đất, có nắng, có bầu trời xanh ngắt mới đúng là chân lí.
Nghe Tịch Nghi nói thế, anh lạnh nhạt thêm một câu rồi mới rời đi.
- Tùy cô.
...----------------...
Trên xe.
"Lúc nãy trông cô ta rất vui khi được ngắm những bông hoa đó. Rốt cuộc thì những bông hoa sặc sỡ chói mắt đó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-anh-dung-tan-nhan-voi-toi-nhu-vay/2935456/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.