Tối hôm đó, khi Tịch Nghi đang ở cửa tiệm hoa chăm sóc cho những đoá goa xinh đẹp thì bỗng dưng lại có điện thoại gọi đến.
- Xin chào ạ! Tiệm hoa xx của chúng tôi xin nghe!
- /Chúng tôi gọi đến từ Lục thị, cô là chủ của tiệm phải không? Chỗ chúng tôi đang cần vài chậu cảnh để trang trí, cô có thể đưa đến không?/
- À! Lục thị??
Tịch Nghi cảm thấy có gì đó không đúng nhưng rồi lại cảm thấy đây chỉ là một sự trùng hợp, vì chuyện hoa lá vốn đã có nhân sự làm, Lục Ngạn Thành.. chắc cũng không cần để tâm đến.
- Được, vậy sáng sớm ngày mai chúng tôi sẽ đưa cây đến.
- /Không! Ý tôi là bây giờ, ngay bây giờ luôn đấy!/
- Thế... nếu đã gấp vậy thì tôi sẽ đưa đến ngay.
Tút!!
"Không phải chứ, bây giờ đã tối rồi, nhân viên cũng đã về hết, vậy thì... mình chỉ có thể tự tay đưa đến Lục thị thôi!!"
...----------------...
Khi Tịch Nghi đẩy xe hàng vào Lục thị thì liền có người bước đến.
- Cô cứ để chỗ hàng đây ở đây, chúng tôi sẽ cho người đến xử lí. Nhưng mà... chúng tôi có thể phiền cô đem chậu cảnh này đến phòng làm việc của chủ tịch không??
Tịch Nghi đứng ngơ người ra, còn chưa kịp trả lời thì...
- Vậy chúng tôi cảm ơn cô trước nhé!!
"Cái này có gọi là hỏi ý kiến của mình không vậy? Cứ như là ép buộc! Nhưng phòng làm việc của chủ tịch?? Lục Ngạn Thành?? Mình có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-anh-dung-tan-nhan-voi-toi-nhu-vay/2935262/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.